Mấy ngày nay Lý Thiếu Ân và bà Lý bị hai đứa trẻ làm cho đau đầu muốn nứt, phiền lòng không thôi. Lý Thiếu Ân thật sự không nhịn được nữa, mới đến bệnh viện tìm Tạ Tư Tịnh. Ai ngờ vừa đến nơi, đã thấy cô ấy cùng Cố Cảnh Viễn thân mật. Tư thế mập mờ ở bên nhau, nội tâm tự nhiên dâng lên một ngọn lửa giận dữ.
Nghe Tạ Tư Tịnh dám trước mặt người khác chống đối chế nhạo mình, mức độ tức giận trong lòng Lý Thiếu Ân lập tức đạt đến đỉnh điểm.
“Mụ đàn bà thối tha!” Sắc mặt Lý Thiếu Ân âm trầm, thấp giọng nguyền rủa một tiếng. Gã lập tức sải bước đi đến trước mặt Tạ Tư Tịnh, định giơ tay tát cô ấy.
Cố Cảnh Viễn nhìn ra ý đồ của gã, lập tức chắn trước mặt Tạ Tư Tịnh. Anh ấy lạnh lùng nhìn Lý Thiếu Ân, nói: “Cô ấy bị thương, vết thương trên người còn chưa lành nên bây giờ cơ thể rất yếu ớt. Hơn nữa anh là đàn ông, mà lại động thủ với một người phụ nữ? Anh còn muốn giữ mặt mũi không?”
Lý Thiếu Ân hận không thể giết chết Cố Cảnh Viễn trước mắt, đáy mắt bùng lên một ngọn lửa. Thế là gã hung hăng đấm một cú vào cằm Cố Cảnh Viễn, sau đó túm chặt lấy cổ áo Cố Cảnh Viễn mắng: “Tao dạy dỗ vợ tao, mày là cái thá gì!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây