“Viện trưởng Cố, các đồng nghiệp. Trước tiên, tôi cảm ơn mọi người đã công nhận tôi. Thứ hai, tôi thấy kinh nghiệm của mình vẫn còn thiếu sót. Vị trí trưởng khoa Đông y này, viện trưởng Cố vẫn nên chọn người khác có năng lực hơn nhé. Tôi e rằng mình có lòng nhưng không có sức.” Diệp Hạnh khiêm tốn nói.
Lời nói này khiến Cố Cảnh Viễn có chút ngẩn người.
Nếu Diệp Hạnh đã nói là có lòng nhưng không có sức, vậy cả bệnh viện này còn ai đủ năng lực đảm nhiệm vị trí trưởng khoa Đông y nữa?
Nhưng đây là Diệp Hạnh, là người ngay lần gặp thứ hai đã có thể bình tĩnh nói với anh ấy rằng cô đến để giúp anh ấy giải quyết vấn đề. Sao cô lại có thể nói ra mấy lời bất lực như vậy?
Đôi mắt Cố Cảnh Viễn chất chứa hàng vạn câu hỏi tại sao, có điều Diệp Hạnh chỉ có thể cười gượng với anh ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây