Anh còn chưa kịp mở miệng nói, ngoài cửa đã truyền đến một tiếng ho rung trời chuyển đất.
Diệp Hạnh và Giang Từ Thâm cùng nhau ngẩng đầu lên, trông thấy Cố Cảnh Viễn mặc áo blouse trắng đứng ở cửa có vẻ lúng túng.
“Có phải tôi đến không đúng lúc không?” Cố Cảnh Viễn ngượng ngùng hỏi.
Diệp Hạnh bật cười: “Anh đã ăn sáng chưa? Bác sĩ Cố, bánh bao nóng hổi đây. Ăn một cái đi. Người yêu tôi tự làm đấy, nếm thử xem.”
Nghe Diệp Hạnh gọi mình một cách tự nhiên như vậy, khuôn mặt vốn đã hơi đỏ của Giang Từ Thâm lại càng nóng hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây