Đàm Uyển khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem, liên tục cầu xin: “Đều là lỗi của dì! Là dì sai rồi! Là dì có lỗi với con, dì đáng chết! Dì đáng chết! Lòng dạ dì rắn rết, sẽ không được chết một cách tử tế! Bây giờ dì chẳng còn gì nữa! Chỉ còn Giang Hằng và Điềm Điềm thôi. Coi như dì cầu xin con, con tha cho thằng bé đi có được không? Dì cầu xin con mà--”
Đàm Uyển tính toán đủ đường cũng không ngờ rằng Giang Từ Thâm lại có thể khỏe lại!
Biết thế này, thà rằng ngày trước… ngày trước nên để anh cả trực tiếp ném anh xuống sông, để anh chết đi!
Bà ta vốn không nên để lại cái mạng hèn này cho anh!
Giá mà ngày trước giết chết anh thì tốt rồi, tốt biết bao--
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây