Bà ta trừng mắt nhìn đôi chân thẳng tắp của Giang Từ Thâm, hận không thể biến ánh mắt của mình thành một thanh kiếm sắc bén trực tiếp cưa đứt đôi chân lành lặn của anh!
“Dì muốn làm gì?” Ánh mắt của Đàm Uyển mang tính xâm lược như vậy, đương nhiên Giang Từ Thâm có thể nhận ra. Anh đứng chắn trước Diệp Hạnh, nhìn Đàm Uyển bằng ánh mắt lạnh lùng. Giọng nói lạnh lùng mang theo đầy đủ ý cảnh cáo.
Trong lòng Đàm Uyển tràn ngập những lời chửi rủa độc địa, kinh tởm nhất mà bà ta có thể nghĩ ra trong đời.
Chỉ là bà ta không thể chửi ra một cách thoải mái, ngược lại còn phải nở một nụ cười miễn cưỡng giả tạo với Giang Từ Thâm.
Bà ta điều chỉnh lại sắc mặt, cố gắng kìm nén sự ghê tởm, đau khổ và căm hận trong lòng. Bà ta cân nhắc câu chữ nói: “Từ Thâm, dì không muốn làm gì cả. Chân con đã khỏi rồi sao? Dì thật lòng chúc mừng con—”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây