Xuyên Về 80, Vợ Béo Mang Theo Anh Chồng Tàn Tật, Đảo Ngược Nhân Sinh

Chương 41:

Chương Trước Chương Tiếp

“Sao thế? Không trả nổi à? Không trả nổi thì thôi, dù sao sau này Hạ Phương cũng sẽ trả ấy mà.” Diệp Hạnh không thèm nhìn Lý Yến nữa, cũng lười nói nhảm với cô ta nên dứt khoát xoay người đi đến bên một bụi tre ven sống, định chặt một cây tre kéo về.

Lý Yến thấy Diệp Hạnh không thèm để ý đến mình nữa, sắc mặt vốn đã khó coi lại càng thêm sa sầm, trông cực kỳ u ám.

Đặc biệt là giờ này ven sông có không ít phụ nữ đang giặt quần áo. Bọn họ đã nghe thấy hết cuộc đối thoại của cô ta và Diệp Hạnh vừa rồi!

Thậm chí lúc này còn có một số người không nhịn được mà cúi đầu lén cười nhạo cô ta.

Ngay cả người chị họ đi cùng cô ta cũng nhỏ giọng khuyên nhủ: “Thôi bỏ đi Yến Tử, chúng ta đừng chấp nhặt với cô ta nữa. Dù sao đây cũng không phải là tiền em nợ, em là đồ ngốc hay gì mà trả nợ thay người ta vậy hả? Chị giặt xong quần áo rồi, chúng ta mau về thôi.”

Nói xong, người chị họ kia kéo Lý Yến một cái, định rời khỏi bờ sông.

Lý Yến tự thấy mất mặt, tức đến mức suýt cắn nát cả hàm răng, đôi mắt u ám nhìn chằm chằm vào bóng dáng Diệp Hạnh đang chặt tre, gương mặt lạnh như băng.

Mụ béo chết tiệt này! Nghĩ mình có hai đồng tiền hôi thối thì ghê gớm lắm hay gì?

Còn không phải là nhờ gả cho tên tàn phế chết tiệt kia mới có sao?!

Có gì hay mà đắc ý chứ!

Lý Yến nghiến răng nghiến lợi chửi rủa trong lòng.

Ngay khi đi ngang qua sau lưng Diệp Hạnh, Lý Yến đột nhiên tinh mắt liếc thấy trên một bụi cây nhỏ bên cạnh có mấy con sâu lông.

Loại sâu lông này rất phổ biến ở nông thôn, chỉ cần chạm vào một cái là toàn thân sẽ ngứa ngáy đau đớn, hơn nữa còn là đau nhói, thậm chí da cũng sẽ sưng đỏ, tóm lại là chắc chắn không hề dễ chịu!

Nhìn thấy Diệp Hạnh đang cúi xuống chặt tre, để lộ phần cổ trắng nõn, Lý Yến lập tức bị cơn giận che mất lý trí, tiến lên hái một chiếc lá có sâu lông rồi giả vờ sợ hãi, hét lớn: “Chị Phương ơi! Có sâu kìa!”

Nói rồi cô ta cố tình giả vờ giậm chân, hoảng hốt ném con sâu vào cổ Diệp Hạnh.

“Á! Xin lỗi! Xin lỗi! Tôi không cố ý! Từ nhỏ đến lớn tôi sợ nhất loại sâu này!” Lý Yến thấy chiếc lá đó ném trúng cổ Diệp Hạnh một cách chính xác, trong lòng vui như mở cờ nhưng vẫn giả vờ xin lỗi.

Vì Diệp Hạnh đang quay lưng chặt tre nên không nhìn thấy Lý Yến chơi xấu mình. Cô chỉ nghe cô ta la hét ầm ĩ, đến khi hoàn hồn lại mới cảm thấy cổ mình đột nhiên đau rát.

Diệp Hạnh vội vàng giũ quần áo, chiếc lá kia rơi xuống nhưng con sâu vẫn dính sau cổ cô.

Không còn cách nào khác, Diệp Hạnh đành đưa tay lên gỡ con sâu xuống.

Con sâu lông này rất độc, sau khi cô dùng tay chạm vào nó thì đến lượt tay cô đau rát.

Diệp Hạnh giơ chân lên, giẫm chết con sâu lông rồi im lặng quan sát chiếc lá dưới đất.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️