Cố Cảnh Viễn vội vàng tiến đến, nhỏ giọng hỏi: “Có đau lắm không? Hay là tôi tiêm thuốc giảm đau cho cậu nhé, có thể giảm đau một lúc.”
Tạ Tư Tịnh không nói nên lời, chỉ có thể gật đầu.
Cố Cảnh Viễn quay người đi pha thuốc, quay lại tiêm thuốc giảm đau cho Tạ Tư Tịnh.
Vì chỗ bị thương của Tạ Tư Tịnh là bên hông, lúc tiêm thuốc cần phải vén áo cô ấy lên.
Là bác sĩ, Cố Cảnh Viễn đã quá quen với cảnh tượng này. Tạ Tư Tịnh lại cảm thấy mặt mình hơi nóng, rất ngượng ngùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây