Xuyên Về 80, Vợ Béo Mang Theo Anh Chồng Tàn Tật, Đảo Ngược Nhân Sinh

Chương 40:

Chương Trước Chương Tiếp

Mấy chị này nói đúng, rõ ràng là mụ béo chết tiệt vẫn còn tơ tưởng thầy Hạ, muốn ngăn cản cô ta kết hôn với thầy Hạ đây mà!

Lý Yến càng nghĩ càng thấy mụ béo trước mắt này tâm địa đen tối, mặt mũi đáng ghét!

Cô ta cười lạnh một tiếng, liếc nhìn Diệp Hạnh bằng ánh mắt khinh thường rồi lạnh lùng nói: “Đủ rồi đấy Diệp Hạnh! Cô đừng có đi khắp nơi nói xấu thầy Hạ nữa! Mắt của quần chúng sáng như tuyết, đừng nói người ở thôn Vân Thủy các cô, ngay cả mấy thôn bên cạnh cũng nghe nói đến chuyện cô dây dưa với thầy Hạ. Cô bớt đổi trắng thay đen đi! Tôi cảnh cáo cô, bây giờ thầy Hạ đã đính hôn với tôi rồi, chúng tôi sẽ sớm kết hôn, mà tôi thì không vô dụng như tên tàn tật nhà cô đâu, nếu cô còn dám làm loạn thì nhất định tôi sẽ không khách sáo đâu!”

Lý Yến nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo.

Diệp Hạnh suýt chút nữa thì tức đến mức bật cười.

Trên mặt cô không hề có chút tức giận xấu hổ nào như Lý Yến dự đoán, trái lại còn lộ ra vẻ chế giễu khinh bỉ.

Diệp Hạnh nhìn thẳng vào mặt Lý Yến rồi thờ ơ cất lời: “Cô còn trẻ, trông vẻ ngoài cũng không xấu mà sao mắt đui thế? Cô cứ yên tâm, tôi chẳng có chút hứng thú nào với cái loại bám váy đàn bà, vừa nịnh nọt vừa đâm sau lưng như Hạ Phương đâu. Hôm qua tôi đến tìm anh ta là vì anh ta thiếu nợ tôi. Cô muốn tôi không dây dưa với anh ta nữa thì e là không được rồi, bởi vì anh ta còn nợ tôi tiền! Nếu cô không muốn thấy tôi đến tìm anh ta, vậy cô trả tiền thay anh ta đi?”

Nói đến đây, thậm chí ánh mắt Diệp Hạnh còn lộ rõ vẻ khiêu khích.

Quả nhiên Lý Yến bị Diệp Hạnh chọc tức đến mức mất hết lý trí. Cô ta lập tức hừ lạnh một tiếng nói: “Trả thì trả! Anh ấy còn nợ cô bao nhiêu tiền?! Tôi sẽ trả cho cô ngay! Để xem sau này cô còn kiếm được cớ gì để dây dưa với thầy Hạ nữa không!”

Diệp Hạnh thật sự không dám tin trên đời lại có chuyện tốt như vậy!

“Anh ta còn nợ tôi tổng cộng ba mươi tám đồng! Trả tiền đi!” Thậm chí Diệp Hạnh còn tiến lên một bước, giơ lòng bàn tay ra, ra vẻ đòi tiền.

Cô vừa dứt lời, động tác chuẩn bị lấy túi tiền ra của Lý Yến đột nhiên khựng lại.

Cô ta trợn tròn mắt, kêu lên với vẻ không thể tin nổi: “Cô nói bao nhiêu cơ?”

Cô ta nghĩ nhiều nhất Hạ Phương cũng chỉ nợ Diệp Hạnh ba đồng rưỡi thôi, bậy nên mới định trả thay cho anh ta, vừa hay lát nữa có thể đến chỗ anh ta kể công.

Ai ngờ Diệp Hạnh vừa mở miệng ra đã đòi ba mươi tám đồng!

Thời nay, ba mươi tám đồng không phải một số tiền nhỏ. Ngày thường cô ta lên trấn trên làm thuê cũng chỉ được một đồng một ngày thôi!

Ba mươi tám đồng thì cô ta phải làm thuê hơn ba mươi ngày, còn chưa tính tiền ăn uống.

Nhà đông người, tiền làm thuê thường phải nộp lên cho cha mẹ, nhiều nhất một ngày cô ta chỉ có thể để dành được hai hào năm hào gì đó. Chính vì vậy, đối với cô ta thì ba mươi tám đồng là một số tiền cực lớn.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️