Giang Từ Thâm nhìn thoáng qua đã thấy ưng ý, bèn hỏi: “Em thuê nhà từ khi nào vậy?”
Diệp Hạnh đáp: “Không phải thuê mà là mua, dùng tiền mà lúc trước em bị bắt cóc lấy được từ Đàm Dũng Quân để mua.”
Ngôi nhà này không chỉ rộng rãi, sạch sẽ, có thể cho họ tạm thời ở lại mà còn gần bệnh viện, trường học và các cơ quan chính phủ. Những nơi đó là trung tâm thành phố, nếu sau này nơi này phát triển thì ngôi nhà này chuyển nhượng lại cũng sẽ được một khoản tiền lớn, đầu tư rất ổn.
“Thích chứ? Lúc trước em nhìn thấy đã thấy rất thích rồi, trước đó em vẫn luôn ở đây.” Diệp Hạnh cười nói.
Giang Từ Thâm định gật đầu thì thấy một người quen đi từ trong nhà ra. Thấy Diệp Hạnh, người đó lập tức nhiệt tình cười đón: “Bác sĩ Diệp, cô về rồi à? Tôi nấu xong cơm rồi, vào ăn cơm thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây