Nói xong, anh ấy kéo cửa phòng lại.
Đàm Hân lo lắng nói với Cố Cảnh Viễn: “Để em giúp anh xử lý vết thương, anh đi thay quần áo trước đi.”
Lúc này, trợ lý bác sĩ cũng mang thuốc đến.
Cố Cảnh Viễn đeo găng tay vô trùng vào rồi hạ giọng nói: “Anh sẽ tự xử lý, bây giờ anh phải cứu bệnh nhân trước.”
Thấy dáng vẻ lo lắng và vết thương trên chân Cố Cảnh Viễn, Đàm Hân lo lắng chất vấn: “Anh lo cứu bệnh nhân hay là lo cứu cô ta hả?! Chân anh bị thương thế này rồi! Anh còn muốn sống nữa không! Phải tiêm phòng uốn ván đấy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây