Diệp Hạnh cố tình nói bà ta độ lượng và hiền huệ, chẳng phải là đang mỉa mai chuyện bà ta chỉ vì mười nghìn mà chạy về nhà mẹ đẻ sao?
Câu nói này khiến Đàm Uyển tức đến nghẹn họng, suýt nữa thì không kìm được mà muốn chửi ầm lên như mụ đàn bà chanh chua.
Nhưng bà ta không phải mụ đàn bà chanh chua mà là vợ của một giám đốc, bà ta không thể chửi bới được.
Đàm Uyển tức đến mức sắp phát bệnh đến nơi, thật muốn tát vào cái khuôn mặt tươi cười của Diệp Hạnh!
“Dì, sao sắc mặt dì lại khó coi thế? Có phải mấy ngày ở nhà mẹ đẻ dì không ăn uống tử tế, không ngủ ngon không? Tôi nói rồi mà, dì đúng là người vợ hiền, chắc là dì lo cho cha ở nhà không thoải mái nên mới ăn không ngon ngủ không yên chứ gì. Thật ra vợ chồng cãi nhau là chuyện bình thường, không đến mức phải về nhà mẹ đẻ đâu, thật đấy.” Diệp Hạnh nhìn Đàm Uyển với vẻ chân thành, khuyên nhủ từ tận đáy lòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây