Xuyên Về 80, Vợ Béo Mang Theo Anh Chồng Tàn Tật, Đảo Ngược Nhân Sinh

Chương 33:

Chương Trước Chương Tiếp

Vì vậy, lúc thấy Diệp Hạnh xách thịt vào bếp, gương mặt thường ngày lạnh lùng của Giang Từ Thâm không khỏi thay đổi.

Anh dám chắc rằng Diệp Hạnh hiện giờ không còn là Diệp Hạnh trước kia nữa!

Một người có thể thay đổi tính tình nhưng không thể lột xác một cách hoang đường như thế này được.

Giang Từ Thâm cảm nhận được một cách rõ ràng rằng ánh mắt của Diệp Hạnh không còn như trước nữa.

Trước kia trong mắt cô chỉ có sự tham lam và ngu xuẩn, còn bây giờ ánh mắt co trong trẻo sáng ngời, thậm chí còn lóe lên vẻ thông minh.

Vậy rốt cuộc Diệp Hạnh bây giờ là ai? Có lai lịch như thế nào?

Diệp Hạnh xách thịt vào bếp, đầu tiên là đổ gạo vừa mua vào thùng gạo, sau đó múc một cốc, vo gạo rồi cho vào nồi nấu.

Sau đó cô lấy thớt và dao ra, rửa sạch thịt rồi chặt thành từng miếng.

Cô cắt hai miếng thịt thành những khúc lớn, bỏ cho vào nồi đất rồi đổ thêm nước, bắt đầu hầm canh, phần thịt còn lại thì ướp với muối hột, để ở nơi thoáng gió dễ bảo quản.

Còn một cân thịt ba chỉ, Diệp Hạnh chọn lấy phần nhiều mỡ hơn, định lát nữa rán lên lấy chút mỡ.

Ban đầu cô định mua thịt mỡ luôn nhưng hàng bán thịt lớn không còn thịt mỡ nữa, thế nên cô chỉ còn cách mua mỡ nạc về, tách phần mỡ ra rồi đem rán lấy mỡ.

Diệp Hạnh ra vườn sau nhà hái mấy quả ớt xanh sắp héo, định dùng phần thịt nạc còn lại làm món thịt xào ớt.

Chuẩn bị xong nguyên liệu nhưng cơm canh vẫn chưa chín, Diệp Hạnh không nghỉ ngơi mà chạy sang nhà họ Trương bên cạnh mượn rìu chặt củi và cuốc. Cô nhanh nhẹn chặt hết đống cỏ dại trong sân nhà, chất thành một đống trong góc, định phơi khô làm vật liệu nhóm bếp.

Tiện có cuốc nên cô nhổ hết cỏ trong vườn rau luôn, sau đó xới tơi đất, chuẩn bị ngày mai gieo một ít rau theo mùa, sau đó lại tưới nước cho mấy cây cải bắp sắp chết.

Cô làm việc rất nhanh nhẹn, đến khi làm được hòm hòm thì canh xương trong bếp cũng tỏa ra mùi thơm phức.

Diệp Hạnh rửa tay, dùng khăn lau mồ hôi trên trán rồi mới quay lại bếp, múc canh ra, lại xào thêm một đĩa thịt xào ớt và lá cải trắng.

Cuối cùng, cô múc cơm ra bát rồi bưng thức ăn lên bàn, đoạn cõng Giang Từ Thâm đến trước bàn ăn.

“Cứ thế này mãi cũng không ổn lắm. Vài ngày nữa tôi sẽ gọi người đến đóng cho anh một chiếc xe lăn, như vậy anh sẽ tiện đi lại hơn.” Tuy Giang Từ Thâm gầy nhưng vẫn là một người đàn ông cao lớn, cứ cõng lên cõng xuống như vậy cô cũng mệt bở hơi tai.

Song dường như Giang Từ Thâm không nghe thấy lời Diệp Hạnh nói. Ánh mắt anh cứ dính chặt vào hai món ăn một canh trên bàn và bát cơm trắng từng hạt chắc mẩy trước mặt.

Ngay khi anh tưởng rằng mình đã tuyệt vọng, lòng như tro tàn thì lại đột nhiên nhìn thấy những món ăn ngon lành. Bản năng thèm ăn trong anh lập tức trỗi dậy.

“Nếm thử xem nhạt hay mặn.” Diệp Hạnh đã múc canh xương sườn ra từ lâu, đặt trên mặt bàn nãy giờ nên lúc này nhiệt độ nước canh rất vừa miệng. Cô cầm thìa lên, múc một muỗng đưa đến bên miệng Giang Từ Thâm.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️