“Không được, như vậy mệt lắm.” Cố Cảnh Viễn trầm giọng nói, sau đó đi đến trước bàn làm việc của mình, lấy bánh bao ra và ăn trước mặt Diệp Hạnh.
Cảnh tượng trước mắt này đối với Diệp Hạnh chẳng khác gì sét đánh ngang tai!
Vậy mà Cố Cảnh Viễn lại ăn đồ Đàm Hân làm!
“Đúng rồi, bác sĩ Diệp, tôi quên nói với cô, tôi và Cảnh Viễn đã định ngày cưới vào ngày mười lăm tháng sau. Bây giờ đã nhờ người làm thiệp mời rồi. Dù là công hay tư thì cũng nên mời cô, đến lúc đó nhất định cô phải đến dự nhé.” Lúc này Đàm Hân mới nhìn về phía Diệp Hạnh, thong thả tuyên bố chiến thắng của mình.
Toàn thân Diệp Hạnh như chết lặng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây