Cố Cảnh Viễn lạnh lùng liếc nhìn Đàm Dũng Quân, không trả lời câu hỏi của ông ta.
Thấy bầu không khí trở nên lạnh lẽo, giám đốc Cố lập tức lên tiếng hòa giải: “Tính cách của đứa bé Cảnh Viễn này tuy có hơi cố chấp nhưng từ nhỏ đến lớn luôn rất hiếu thuận. Đây là điều không thể nghi ngờ. Hơn nữa bây giờ nó đã đồng ý kết hôn với Đàm Hân, sau này hai nhà chúng ta sẽ là thông gia, vinh nhục có nhau, tổn hại có nhau, một đạo lý đơn giản như vậy sao Cảnh Viễn có thể không hiểu được?”
Bất kỳ người bình thường nào cũng đều hiểu.
Giám đốc Cố thực sự không tin Cố Cảnh Viễn lại là người có chí khí, có thể từ bỏ những ngày tháng tốt đẹp để khiến mọi chuyện vỡ lở tan đàn xẻ nghé, đưa cả cha ruột của mình ra pháp trường.
Lúc này Đàm Dũng Quân mới mỉm cười, nhấp một ngụm trà rồi nói: “Ông nói có lý, tôi cũng thấy Cố Cảnh Viễn là đứa con hiếu thuận nên mới yên tâm gả Hân Hân cho nó. Hơn nữa Hân Hân cũng thích nó, coi như là thành toàn cho con bé. Đương nhiên tôi cũng không có ý kiến gì về hôn sự này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây