Sáng sớm hôm sau, khi Diệp Hạnh thức dậy thì Giang Từ Thâm đã tỉnh từ lâu.
Anh vẫn nằm trên giường nhưng đã mở mắt, cổ và trán lấm tấm mồ hôi, sắc mặt và môi đều hơi tái nhợt.
Diệp Hạnh lập tức hỏi: “Vết thương đau à?”
Giang Từ Thâm từ từ hít một hơi, khuôn mặt tuấn tú thanh nhã vì đau đớn mà nhăn lại.
“Không sao, anh vẫn chịu được.” Anh nhẹ giọng đáp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây