“Đúng vậy, bác sĩ Cố, bác sĩ Diệp, hai người nhất định phải đến nhé. Lần này nhờ có hai người nên Tư Tịnh mới có thể bình an xuất viện đấy.” Bà Tạ ở bên cạnh cũng nói, sau đó nắm lấy tay Cố Cảnh Viễn: “Bác sĩ Cố, chuyện lần trước tôi nói với cậu, cậu suy nghĩ thế nào rồi? Con gái Tư Nghiên nhà chúng tôi thực sự rất tốt, là sinh viên đại học đấy! Cũng học y, rất xứng đôi với cậu...”
Bà Tạ vừa dứt lời, Diệp Hạnh đột nhiên nhìn Cố Cảnh Viễn với vẻ thích thú.
Sắc mặt Cố Cảnh Viễn trở nên vô cùng ngượng ngùng.
Anh ấy đang định mở miệng thì Tạ Tư Tịnh nhận ra sự không thoải mái của anh ấy, bèn nói với bà Tạ: “Mẹ, Tư Nghiên có chủ kiến lắm, mẹ không quyết định thay nó được đâu. Chúng ta về thôi.”
Bấy giờ bà Tạ mới ngậm miệng, dìu Tạ Tư Tịnh dậy chuẩn bị xuất viện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây