Xuyên Về 80, Vợ Béo Mang Theo Anh Chồng Tàn Tật, Đảo Ngược Nhân Sinh

Chương 30:

Chương Trước Chương Tiếp

“Một đồng.” Bác sĩ Trương đáp.

Nghe vậy, Hạ Phương hào phóng móc một đồng ra đưa cho bác sĩ Trương rồi nói: “Một đồng đây, Diệp Hạnh, cô đã băng bó xong, tôi cũng nói rõ với cô rồi, sau này chúng ta không còn liên quan gì đến nhau nữa. Nếu cô còn đến dây dưa với tôi thì đừng trách tôi không khách sáo!”

Hạ Phương nói một cách đầy chính nghĩa.

Diệp Hạnh cười lạnh phun nguyên một tràng: “Đây chỉ là tiền băng bó thôi, sau này còn phải bác sĩ nữa. Tôi mất nhiều máu như vậy chẳng lẽ không cần ăn chút đồ bổ? Anh muốn dùng một đồng để đuổi cổ tôi đi à? Với vết thương này thì anh phải bồi thường mười đồng! Còn nữa, anh đừng tưởng chỉ cần nói vài câu giả vờ làm quân tử, chèo lái dư luận để mọi người bàn tán về tôi là có thể ép tôi bỏ chạy! Tôi nói cho anh biết nhé, vô dụng thôi! Nếu hôm nay anh không trả tiền thì dù có kéo Hoàng Đế đến cũng chẳng ích gì đâu! Một trăm hai mươi tám đồng, cộng với tiền bồi thường thuốc men của tôi là mười đồng nữa, tổng cộng là một trăm ba mươi tám đồng, không được thiếu một xu!”

Diệp Hạnh vừa dứt lời, Hạ Phương lập tức lộ rõ vẻ hoảng loạn.

Anh ta cố ý nói như vậy chính là để hù dọa Diệp Hạnh, ép cô phải bỏ đi.

Đằng nào Diệp Hạnh cũng chỉ là một người phụ nữ, bị nhiều người chỉ trỏ bàn tán như vậy chắc hẳn không còn mặt mũi nào mà đứng ở đây nữa. Đáng lẽ cô phải bỏ chạy mới đúng, phải trốn tránh mới đúng chứ?

Đây có phải chuyện vẻ vang gì đâu?!

Nhưng anh ta không ngờ chẳng những Diệp Hạnh không xấu hổ bỏ đi mà còn tống tiền anh ta!

“Mười đồng? Cô tưởng mình là tiểu thư nhà giàu hay gì mà chỉ bị trầy da một chút đã đòi tôi mười đồng hả?!” Hạ Phương tức giận quát.

“Ôi chao, trước đây anh chỉ bị cảm gió thôi mà đã dám mở miệng vay tôi mấy chục đồng, nói là để khám bệnh mua thuốc rồi kia mà? Bây giờ con gái anh đập tôi thành ra thế này, tôi đòi mười đồng thì sao nào? Mọi người hãy bình tĩnh mà xem xét, con gái anh đập trán tôi thành ra thế này, tôi bắt anh bồi thường mười đồng tiền thuốc men, có nhiều không? Sau này tôi còn phải mua nước sát trùng và thuốc uống nữa, mấy thứ đó không phải là tiền à?”

“Hơn nữa trước đây thầy Hạ từng dùng đủ mọi lý do để vay tôi hơn một trăm đồng, hôm nay còn to mồm muốn vay tôi một nghìn đồng để cưới vợ nữa. Mọi người thử nghĩ mà xem, một tháng anh ta chỉ được có mười mấy đồng tiền lương, thế mà dám mở miệng vay tôi một nghìn đồng! Tôi có tiền nhưng tôi không bị ngu. Dù không ăn không uống thì anh ta cũng phải mất hơn ba năm mới trả hết được một nghìn cho tôi! Như vậy chẳng phải ngay từ đầu anh ta đã không định trả, định cướp tiền trắng trợn rồi sao?”

“Vậy nên tôi mới nhanh chóng bắt anh ta trả lại số tiền đã vay trước đó, còn anh ta thì hay rồi, lại muốn quỵt nợ, còn cưng chiều con gái đánh tôi bị thương! Có nợ thì có trả, giết người thì phải đền mạng, đó lẽ lẽ thường tình từ xưa đến nay! Là một giáo viên, anh ta lại muốn quỵt tiền không trả, chẳng phải là bại hoại đạo đức nghề nghiệp sao? Mọi người có yên tâm giao con mình cho một người như vậy dạy dỗ không?”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️