Trong lòng anh ấy cảm thấy ấm ức thay cho Giang Từ Thâm, thực sự không nhịn được lại lộ ra vẻ muốn nói lại thôi, nhìn về phía Diệp Hạnh.
Diệp Hạnh cũng nhận ra sự khác thường của Trương Đại Thụ. Cô ngờ vực hỏi anh ấy: “Anh Trương? Có chuyện gì à?”
Trương Đại Thụ đành phải nói bóng gió hàm súc: “Cái kia… Vợ Từ Thâm à, em nên về sớm đi, Từ Thâm còn ở nhà chờ em nấu cơm trưa đấy.”
Diệp Hạnh gật đầu đáp: “Em biết rồi.”
Thấy cô không nghe lời, Trương Đại Thụ đành thở dài một hơi rồi đạp xe ba bánh đi về nhà mình.
Sau khi Trương Đại Thụ rời đi, Hạ Tuyết không nhịn được nữa mà đột nhiên tiến lên giật lấy túi đồ của Diệp Hạnh rồi reo lên: “Oa! Nhiều đồ quá trời! Sao dì biết nhà tôi hết dầu gội đầu vậy? Còn có kem dưỡng da nữa! Trời ơi! Đây là loại kem dưỡng da mà chỉ có người thành phố mới dùng! Mau đưa đây tôi dùng thử xem nào!”
Hạ Tuyết cũng có cùng suy nghĩ với Trương Đại Thụ vừa rồi. Nó cho rằng những thứ Diệp Hạnh cầm trên tay là của mình một cách đương nhiên.
Tuy nhiên, nó vừa định đưa tay lấy hộp kem dưỡng da trên tay Diệp Hạnh thì bị Diệp Hạnh đánh mạnh vào mu bàn tay.
Hạ Tuyết lập tức sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Diệp Hạnh, trong mắt thoáng qua vẻ không thể tin nổi.
“Đồ của người khác thì chỉ được nhìn chứ không được đụng, cha cháu không dạy cháu điều này à?” Diệp Hạnh lạnh lùng liếc nhìn Hạ Tuyết, giọng nói hoàn toàn không còn chút nịnh nọt và cẩn thận như trước, trái lại còn đi kèm với vẻ ghê tởm lạnh lùng.
Đừng nói Hạ Tuyết ngây người, ngay cả Hạ Phương cũng không giấu nổi vẻ ngạc nhiên.
Tuy nhiên, dù sao Hạ Phương cũng là một con cáo già tâm cơ, nếu không cũng không thể lừa nguyên chủ đến mức một lòng một dạ theo mình như vậy được, ngay cả trứng trong nhà cũng không nỡ ăn mà để dành toàn bộ cho hai cha con nhà này.
Hạ Phương nhìn Diệp Hạnh với vẻ mặt dịu dàng, giọng điệu cũng rất nhẹ nhàng hơn: “Hạnh Tử nói đúng, là do anh sơ suất trong việc dạy dỗ con gái. Tiểu Tuyết, đây là đồ của dì Hạnh, sao con lại tự tiện đưa tay ra lấy thế? Như vậy là không lễ phép, mau xin lỗi dì Hạnh đi.”
Chẳng qua từ trước đến nay Diệp Hạnh luôn nịnh nọt Hạ Tuyết, bây giờ đột nhiên thay đổi thái độ nên Hạ Tuyết không thể chấp nhận được
Hơn nữa nó vô cùng thèm muốn những thứ trong túi của Diệp Hạnh.
Đó là kem dưỡng da đấy!
Thời buổi này cô gái nào mà chẳng muốn sở hữu một lọ kem dưỡng da chứ?
“Con không xin lỗi đâu! Con muốn lọ kem dưỡng da này! Nếu dì không đưa cho tôi thì tôi sẽ bảo ba tôi cưới dì Yến làm mẹ kế! Đồ béo chết tiệt, đừng có mơ tưởng nữa!” Hạ Tuyết tức giận hét lớn, thậm chí còn trừng mắt nhìn Diệp Hạnh đầy giận dữ.