Nói xong, Diệp Hạnh không thèm để ý đến sắc mặt của Đàm Uyển mà xoay người đẩy Giang Từ Thâm vào phòng, còn đóng sầm cửa phòng lại cái “Cạch“.
Thấy Diệp Hạnh đóng cửa phòng, khuôn mặt tươi cười của Đàm Uyển lập tức cứng đờ.
“Mẹ! Chẳng phải mẹ nói sẽ cho chị ta một bài học sao? Con thấy hai người kia ỷ có cha nên không coi mẹ ra gì kìa!” Giang Điềm từ trong bếp đi ra, nói với vẻ mặt bất bình.
Sắc mặt Đàm Uyển lúc xanh lúc trắng, vô cùng khó coi.
Bà ta âm thầm siết chặt tay, nhét gói thuốc cho Giang Điềm rồi nghiến răng nghiến lợi nạt: “Con mau đi đun thuốc đi! Buổi gặp mặt tối nay rất quan trọng, con đừng có phá hỏng! Đợi chuyện của con và cậu ấm nhà họ Tạ thành công, anh trai con tốt nghiệp đại học, mẹ còn phải sợ đứa con hoang này nữa à? Mẹ vẫn còn nhiều thời gian để từ từ xử lý chúng!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây