“Chị Hân, chị đến đúng lúc quá! Vì tên tàn phế và con nhà quê béo ú này mà mẹ mắng em! Em không muốn ở nhà nữa! Tối nay em sẽ đến nhà chị ở!” Giang Điềm lại dậm chân, vẻ mặt không phục.
Người vừa đến chính là chị họ ruột của cô ta, cũng là cháu gái của Đàm Uyển, Đàm Hân.
Đàm Hân liếc mắt nhìn Diệp Hạnh và Giang Từ Thâm đang ngồi trên xe lăn. Chỉ trong chốc lát cô ta đã khinh thường quay đi chỗ khác, nhìn về phía Đàm Uyển rồi nói: “Điềm Điềm, dù sao người ta cũng là anh cả chị dâu của em, em không được tùy hứng như thế, phải nghe lời cô chứ?”
“Con nhìn chị họ rồi nhìn lại bản thân mình xem! Nếu con có thể hiểu chuyện bằng một nửa chị họ thì mẹ mừng biết bao! Đâu có đứa em gái nào như con! Đây là anh cả và chị dâu con, con mau xin lỗi đi!” Đàm Uyển nở một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, đồng thời quay sang nói với Giang Từ Thâm: “Từ Thâm, con đừng để bụng nhé, dì sẽ dạy dỗ em gái con thật tốt.”
Giang Điềm thấy Đàm Uyển nhất quyết bắt mình xin lỗi thì trong lòng tức đến phát điên, mặt đỏ bừng lên như gan heo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây