Cha anh là người coi trọng lợi ích hơn hết. Ông ta không quan tâm đến tình cảm, chỉ có những gì có lợi cho ông ta, ông ta mới để mắt đến.
Đột nhiên Diệp Hạnh cảm thấy Giang Từ Thâm thật đáng thương.
“Sẽ qua thôi, rồi mọi chuyện cũng sẽ qua thôi.” Diệp Hạnh cũng không biết phải an ủi anh thế nào. Cô chỉ có thể nắm lấy tay anh, cố gắng truyền cho anh một chút ấm áp.
Nhưng Giang Từ Thâm lại nắm chặt tay cô, mười ngón tay đan vào nhau, siết chặt không rời.
Trán anh kề sát vào trán Diệp Hạnh, đoạn cất giọng trầm thấp: “Đúng vậy, sẽ qua thôi, may mà ông trời thương xót, để tôi gặp được em. Diệp Hạnh, cảm ơn em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây