Khi đến trước cửa, cha Giang không khỏi ngẩn người giây lát, hoàn toàn không dám liên tưởng người đàn ông đang tỏa ra hơi thở bình hòa dịu dàng trước mắt với Giang Từ Thâm bị đả kích nặng nề và buông thả bản thân trước kia.
“Từ Thâm, cha mẹ về rồi, anh chào hỏi bọn họ đi.” Diệp Hạnh xách hết đồ mà tài xế vừa đưa cho mình vào nhà, sau đó là người đầu tiên lên tiếng gọi Giang Từ Thâm.
Thực ra ngày thường Diệp Hạnh ít khi gọi tên anh, cho dù gọi cũng toàn gọi cả tên lẫn họ.
Đây là lần đầu tiên cô gọi anh là Từ Thâm với giọng điệu dịu dàng như vậy, thậm chí còn vương chút ý thân mật, khiến ánh mắt Giang Từ Thâm không khỏi vương ý cười vui vẻ.
Thế nhưng khi ngước mặt lên và thấy rõ người đến, sắc mặt Giang Từ Thâm lập tức xị xuống, khuôn mặt tuấn tú bỗng chốc trở nên u ám.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây