Nhưng khi ngẩng đầu lên, anh lại nghe Diệp Hạnh nói một cách hào hứng: “Tôi thấy trong tủ của anh chỉ có hai chiếc áo khoác quân đội cũ. Tết đến rồi phải mua mấy bộ quần áo mới mới được, mặc vào cũng có tinh thần hơn. Để tôi mua thêm ít nguyên liệu về làm kẹo, đến lúc đó chia cho mọi người cùng nếm thử.”
Nghe cô nói vậy, Giang Từ Thâm đè nén sự bất an và chống đối trong lòng xuống, gật đầu nói: “Được, nghe cô hết.”
“Vậy để ngày mai tôi đi hỏi mượn xe ba gác của anh Trương.” Nhận được sự đồng ý của anh nên sau khi ăn tối xong, Diệp Hạnh lấy giấy bút ra, liệt kê những thứ ngày mai cần mua, định đi mua luôn một thể cho đủ. Dù sao thì thời tiết cũng rất lạnh, lên trấn trên một chuyến cũng chẳng dễ dàng gì.
Giang Từ Thâm đã bị nhốt trong nhà một thời gian dài, nay Diệp Hạnh đột nhiên muốn đưa anh lên trấn trên nên trong lòng anh bỗng dưng nảy sinh một nỗi bất an mơ hồ.
Anh vốn đã ngủ không ngon, lại vì chuyện nhỏ này mà đến nửa đêm vẫn còn thao thức.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây