Xuyên Về 80, Vợ Béo Mang Theo Anh Chồng Tàn Tật, Đảo Ngược Nhân Sinh

Chương 14:

Chương Trước Chương Tiếp

“Thì ra là công lao của chị dâu, cảm ơn chị dâu nhiều lắm! Chị dâu còn chưa ăn cơm phải không? Thúy Lan, mau đi lấy thêm một đôi đũa cho chị dâu đi! Múc cho chị dâu một bát canh gà. Bác sĩ Trương nữa, bác cũng ngồi xuống đi.” Vừa nghe nói Diệp Hạnh là người cứu Trương Hưng Bang, Trương Đại Thụ vội vàng cảm ơn, sau đó lại nhiệt tình khách sáo bảo vợ mình mời Diệp Hạnh ở lại ăn cơm.

Lúc nãy Diệp Hạnh quá đói bụng nên đúng là rất muốn ăn ké, có điều vừa rồi cô nấu mì trứng ăn no rồi nên chỉ đành cười nói: “Chỉ là việc nhỏ thôi, mọi người khách sáo quá rồi. Chị Thúy Lan đừng bận rộn nữa, em vừa ăn xong, định đến xem Giang Từ Thâm ăn no chưa để cõng anh ấy về thôi.”

Nói xong, Diệp Hạnh quay sang nhìn Giang Từ Thâm: “Anh ăn xong chưa? Ăn xong rồi thì về thôi.”

Giang Từ Thâm kết hôn với Diệp Hạnh mấy tháng nay, một người thì lười biếng tham ăn, cay nghiệt độc địa, một người thì tính tình quái gở, thanh cao lạnh lùng. Bình thường hai người hoặc là im lặng với nhau, hoặc là đối chọi gay gắt. Quả thật đây là lần đầu tiên bọn họ nói chuyện với nhau bằng giọng điệu bình thường và nhẹ nhàng như thế này.

Thế nên khi nhìn thấy vẻ dịu dàng hiện lên trên gương mặt đáng ghét của Diệp Hạnh, Giang Từ Thâm không khỏi ngẩn người.

Anh hần chừ một lát rồi mới nói nhỏ: “Ăn xong rồi.”

“Vậy chúng ta về nghỉ ngơi đi, đừng làm phiền người ta nữa.”

Nói rồi Diệp Hạnh cúi xuống, cõng Giang Từ Thâm lên lưng, đi thẳng ra khỏi nhà họ Trương.

Nhà họ Trương và nhà Giang Từ Thâm chỉ cách nhau một bức tường. Ngày thường bọn họ thấy rõ mồn một cách Diệp Hạnh đối xử với Giang Từ Thâm.

Không biết bọn họ đã lén lút chê bai tính cách của Diệp Hạnh bao nhiêu lần rồi.

Nếu Giang Từ Thâm không tàn phế thì có xếp hàng cũng không đến lượt mụ đàn bà độc ác Diệp Hạnh này giày vò!

Nhưng hôm nay…

Sao Diệp Hạnh như biến thành một người khác vậy?

Thậm chí Thúy Lan còn không nhịn được dụi dụi mắt mình, nhìn theo bóng lưng Diệp Hạnh rồi nói với vẻ không thể tin được: “Mẹ, Đại Thụ, vừa nãy con không hoa mắt chứ? Đó thật sự là Diệp Hạnh sao? Hôm nay Diệp Hạnh bị ma nhập à?”

Trương Đại Thụ cũng có chút không dám tin, cũng nói: “Đúng vậy, ngày thường chỉ cần ngửi thấy nhà mình có mùi thịt là cô ta thò đầu rướn cổ sang liền, chỉ ước gì có thể trộm một ít về ăn, thế mà hôm nay anh giữ cô ta lại ăn cơm, cô ta lại nói mình ăn no rồi là sao?”

“Hơn nữa, thế mà cô ta, cô ta còn cõng cả Từ Thâm nữa! Ngày thường cô ta có đưa Từ Thâm đi khám bệnh cũng chỉ trực tiếp kéo thằng bé lên xe kéo mà thôi! Sao hôm nay cô ta tốt bụng quá vậy? Vừa nãy em thấy Từ Thâm đã thay quần áo sạch sẽ, tóc cũng được gội sạch bóng. Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây ư?” Thúy Lan cảm thấy thật không thể tin nổi!

Nghe Thúy Lan nói vậy, sắc mặt của thím Trương lại có vẻ quái lạ.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️