Xuyên Về 80, Vợ Béo Mang Theo Anh Chồng Tàn Tật, Đảo Ngược Nhân Sinh

Chương 12:

Chương Trước Chương Tiếp

Cha mẹ nguyên chủ mất sớm, từ nhỏ đã được chú thím nuôi lớn. Hồi nhỏ vì đói bụng mà thậm chí cô ta còn từng lén ăn thức ăn chăn nuôi ở trang trại nuôi lợn bên cạnh, dẫn đến việc trong người tích tụ quá nhiều kích thích tố, mới hình thành nên dáng vẻ eo tròn vai thô như thế này.

Muốn giảm cân và trở về dáng vẻ khỏe mạnh thì đầu tiên phải thải hết kích thích tố trong cơ thể, sau đó điều hòa tỳ vị.

Vì vậy, Diệp Hạnh lại kê cho mình hai đơn thuốc, định ngày mai đi mua đồ dùng sinh hoạt rồi tiện thể bốc thuốc luôn.

Diệp Hạnh liệt kê danh sách đồ cần mua xong, thấy Giang Từ Thâm vẫn chưa về nên đặt bút xuống, đi sang nhà họ Trương bên cạnh.

Cô ừa đi đến cửa đã nghe thấy tiếng la hét hoảng loạn vang lên bên trong.

“Bị sặc rồi! Có phải Hưng Bang bị sặc không! Hưng Bang…”

“Thật sự bị sặc rồi! Hưng Bang, đừng làm bà sợ! Hưng Bang, nói một câu đi!”

“Ăn hai miếng cơm, nhanh lên ăn hai miếng cơm để nuốt hạt đậu phộng xuống! Nào, nhanh ăn đi…”

Thím Trương vừa nói vừa vội vàng bưng đến một bát cơm to, định nhét vào miệng Trương Hưng Bang.

Lúc này mặt Trương Hưng Bang đã tím bầm, rõ ràng là bị hạt đậu phộng chặn lại, không thở được.

Thấy thím Trương vẫn định đút cơm vào miệng cậu bé, Diệp Hạnh lập tức quát lớn: “Thím Trương! Đừng đút cơm! Thằng bé bị sặc đậu phộng, không thở được, nếu đút thêm thức ăn thì chắc chắn sẽ nguy hiểm đến tính mạng!”

Nghe Diệp Hạnh nói vậy, thím Trương sợ hãi dừng lại.

Thấy đứa bé sắp không chịu nổi, vợ Trương Đại Thụ khóc nức nở, vội vàng nói với Trương Đại Thụ: “Đi gọi chú Trương đi! Nhanh đi gọi chú Trương đi! Hưng Bang! Hưng Bang đừng làm mẹ sợ! Mau nhả hạt đậu phộng ra đi!”

Chú Trương là bác sĩ của thôn Vân Thủy.

“Đúng! Nhanh đi gọi chú Trương! Đại Thụ, nhanh lên!” Thím Trương cũng giục.

Trương Hưng Bang đã sắp không chịu được nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn tím tái.

Diệp Hạnh vội vàng bước vào nhà, trực tiếp ôm chặt Trương Hưng Bang từ phía sau.

“Diệp Hạnh! Cô định làm gì! Hưng Bang đã không thở nổi mà cô còn siết chặt thằng bé là sao?! Cô muốn giết thằng bé phải không! Đồ đàn bà độc ác! Tao đánh chết mày!”

Thấy hành động của Diệp Hạnh có vẻ như đang siết chặt Trương Hưng Bang, thím Trương tức giận vớ lấy cây chổi, trong lúc nóng nảy trực tiếp đập mạnh vào lưng Diệp Hạnh.

Diệp Hạnh rên lên một tiếng nhưng vẫn không buông Trương Hưng Bang ra. Một tay cô siết chặt, tay còn lại ấn mạnh vào phần bụng Trương Hưng Bang, chỗ cách rốn hai đốt ngón tay, dồn sức vào nắm đấm rồi đẩy mạnh về phía lồng ngực cậu bé…

“Diệp Hạnh! Buông cháu tao ra! Đồ đàn bà độc ác giết người! Tao nguyền rủa đồ đàn bà độc ác như mày đầu mọc mụn chân chảy mủ!” Thấy Diệp Hạnh liên tục đập vào Trương Hưng Bang, thím Trương vừa lo lắng vừa tức giận, liên tục dùng chổi đập vào lưng Diệp Hạnh rồi hét lớn.

“Thím Trương! Cô ta đang cứu Hưng Bang! Cô ta đang cứu người! Thím mau dừng tay!” Giang Từ Thâm nhận ra điều gì đó, lập tức nghiêm mặt quát thím Trương dừng lại.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️