Nói xong, thậm chí trên khuôn mặt màu lúa mì của Chu Dục Chiếu còn thoáng hiện lên chút đỏ ửng khả nghi.
Diệp Hạnh nghĩ đến chuyện mẹ Đại Ngưu nói với mình trước đó, lại nhìn Chu Dục Chiếu lộ ra vẻ ngoài sắt đá nhưng tình cảm, cô không nhịn được mà nở nụ cười bà thím già làm mai.
“Tôi không bận lắm, vẫn ổn vẫn ổn.” Diệp Hạnh cười nói.
Thấy Diệp Hạnh cười tươi, không bài xích và phản đối câu “người một nhà” mà mình vừa nói, Chu Dục Chiếu nghĩ đến lời chị dâu mình nói trước đó, cảm thấy chuyện này chắc chắn mười mươi rồi.
Xem ra anh ấy phải cố gắng kiếm tiền mới được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây