Diệp Hạnh thuận theo lời bà ấy mà nói chuyện phiếm đôi câu. Tầm mười mấy phút sau, châm cứu đầu tiên đã hoàn thành.
Vì hiệu trưởng Lâm bị đau đầu nên Diệp Hạnh chỉ cần châm cứu ở đầu, không phải châm cứu toàn thân nên thời gian không lâu.
“Được rồi, ngày mai ngày kia cô tiếp tục đến chỗ tôi châm cứu nhé, ba lần là khỏi, còn thuốc tôi kê cũng phải uống đúng giờ, một ngày ba lần. Tức giận ức chế lâu ngày sẽ gây hại lớn cho cơ thể, đặc biệt là phụ nữ, dễ bị tăng sHạnh Tửyến vú, thậm chí mắc ung thư vú nữa, vậy nên sau này cô cứ thoải mái lên.” Diệp Hạnh cất ngân châm đi. Thậm chí hiệu trưởng Lâm còn chưa kịp phản ứng.
Sau khi đứng dậy, bà ấy theo bản năng xoa xoa thái dương, cảm giác đau đớn căng cứng sắp nứt ra kia thực sự đã biến mất.
“Bác sĩ Diệp! Cô thật lợi hại! Đầu tôi thực sự không đau nữa rồi!” Hiệu trưởng Lâm kinh ngạc nhìn Diệp Hạnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây