Xuyên Về 80, Vợ Béo Mang Theo Anh Chồng Tàn Tật, Đảo Ngược Nhân Sinh

Chương 11:

Chương Trước Chương Tiếp

“Cô? Dọn dẹp nhà cửa? Còn tắm cho Từ Thâm á? Mụ đàn bà độc ác như cô mà cũng có lúc tốt bụng thế à? Còn muốn đến nhà tôi ăn cơm á? Đồ khốn! Cút đi ăn cứt đi!”

Thím Trương nhếch mép cười khẩy, chỉ thiếu điều nhổ nước bọt vào mặt Diệp Hạnh nữa thôi. Chửi xong, bà ấy không chút do dự xoay người rời khỏi nhà Giang Từ Thâm.

Diệp Hạnh: “...”

Mặc dù cô biết nguyên chủ là một cực phẩm, nhân duyên và danh tiếng đều rất kém, cũng đã chuẩn bị tâm lý trước, nhưng dù sao kiếp trước cô cũng được mọi người tung hô là ngài Diệp có bàn tay vàng, đây lần đầu tiên cô bị người khác chỉ thẳng mũi chửi, người ta còn bảo cô đi ăn cứt——

Diệp Hạnh thực sự hơi khó chấp nhận!

Mãi đến khi thím Trương đi xa, câu nói “Cô cút đi ăn cứt đi” của bà ấy vẫn văng vẳng bên tai Diệp Hạnh.

Bụng cô càng lúc càng kêu dữ dội, Diệp Hạnh đành hít một hơi thật sâu, bình tĩnh quay vào nhà, tiếp tục lục tung cả nhà lên tìm đồ ăn.

Cuối cùng cô tìm thấy một ít mì sợi và vài quả trứng trong tủ bếp.

Những quả trứng này được đựng trong một cái giỏ, còn lót thêm rơm, xếp ngay ngắn, hơn nữa cái tủ này cũng bị khóa lại cẩn thận.

Bởi vì những quả trứng này là nguyên chủ tích góp để lấy lòng tên bám váy phụ nữ Hạ Phương kia!

Giang Từ Thâm là một người tàn tật, chẳng lẽ còn có thể ăn trộm trứng?

Thật là ngu ngốc.

Diệp Hạnh bắt đầu bật bếp, chuẩn bị nấu một bát mì trứng. Sau nhà có một vườn rau nhưng nguyên chủ là một kẻ lười biếng, hơn nữa tiền sinh hoạt mà cha chồng làm xưởng trưởng chu cấp mỗi tháng khá hậu hĩnh nên cô ta lười trồng rau, thành ra trong vườn chỉ có vài cây hành còn sống sót, những loại rau khác đều nửa sống nửa chết.

Diệp Hạnh hái một ít hành vào thái nhỏ, miễn cưỡng nấu được một bát mì trứng hành trông có vẻ ngon mắt. Bấy giờ cô mới ăn ngấu nghiến.

Ăn mì xong, cô đi rửa bát.

Trong bếp, dầu, muối, nước tương, giấm đều không còn nhiều, đồ ăn thì gần như không còn gì.

Nguyên chủ keo kiệt vô cùng, phần lớn tiền sinh hoạt mà cha chồng làm xưởng trưởng chu cấp mỗi tháng đều bị cô ta cắt xén, tích góp lại, chuẩn bị để sau này sống những ngày tháng tốt đẹp với tình nhân trẻ tuổi.

Diệp Hạnh tìm thấy một quyển sổ tiết kiệm, trong đó có gần một nghìn đồng.

Cô tìm giấy bút trước đây của Giang Từ Thâm, bắt đầu ghi chép những thứ cần mua để ngày mai đi mua.

Đầu tiên, bột mì là phải mua, gạo cũng phải mua, ngoài ra còn có dầu, muối, nước tương, trà, rồi dầu gội đầu, xà phòng lưu huỳnh, bột giặt và những đồ dùng sinh hoạt khác.

Nghĩ đến khuôn mặt thô ráp vàng vọt của mình trong gương lúc nãy, Diệp Hạnh lại thêm kem dưỡng da vào danh sách.

Sau đó cô viết thêm cả khăn mặt và quần áo nữa. Những thứ này cũng cần phải mua thêm.

Mặt khác, Diệp Hạnh bắt mạch cho mình, phát hiện cơ thể này chỉ mập giả mà thôi, thành ra không khỏe mạnh gì, hoạt động mạnh là dễ bị thở hổn hển và đổ mồ hôi. Vì chỉ ăn mỗi tinh bột trong thời gian dài, cơ thể bị thiếu protein và chất béo nên đây là tình trạng béo phì do thiếu dinh dưỡng.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️