Tiếng khóc lóc của bà ta khiến Tần Chiêu Chiêu bực bội không chịu nổi. Thay vì lo cho con thì bà ta lại chỉ nghĩ đến mình, thật khiến người khác khó chịu.
“Đủ rồi!” Tần Chiêu Chiêu quát lớn cắt ngang tiếng khóc của bà ta.
Thảo Hoa im bặt quay đầu nhìn Chiêu Chiêu, nước mắt giàn giụa. Tần Chiêu Chiêu không thèm liếc bà ta lấy một cái, chỉ nói với Tần Thành: “Chú hai, phải nhanh chóng mau đưa Bảo Châu đến bệnh viện. Có khả năng con bé bị trúng độc. Ở đây không có thiết bị cấp cứu, tranh thủ thời gian cứu người.”
Cô quay sang nói với Lục Trầm: “Anh lái xe đi!”
Tần Thành ôm lấy Bảo Châu trên giường, lao thẳng ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây