Cô vội vàng đưa tay đỡ bà ta dậy.
“Thím ơi, không được như vậy. Con còn phải cảm ơn thím và chú Tôn đã tin tưởng con. Nếu như hai người không cho con chữa thì con cũng không cứu được Đại Quân, chính hai người đã cứu anh ấy.”
“Chiêu Chiêu, con đã cứu Đại Quân nhà chú rồi. Chú vô cùng biết ơn con. Nói gì cũng vô dụng, sau này có việc gì cần giúp thì con cứ nói.”
Trên mặt Tần Chiêu Chiêu lộ ra nụ cười nhẹ nhõm: “Được, lời chú nói cháu đã nhớ kỹ rồi. Chú đưa Đại Quân về giường đi, sẵn tiện nấu cho anh ấy một bát canh gừng xua tan hàn khí.
Ngủ một giấc sẽ không mệt nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây