Lục Quốc An đang đeo kính gọng đen ngồi trên giường, ngẩng đầu nhìn chai rượu Dư Hoa vừa lấy ra từ tủ.
“Trong tủ còn mấy chai nữa mà, mang thêm hai chai nữa đi.”
Dư Hoa cầm chai rượu trên tay, cười nói: “Đây là quà tặng của lãnh đạo cũ, ông không tiếc à?”
“Tiếc gì chứ, rượu để uống mà. Cất mãi thì cũng không thoát được số phận bị uống hết.
Tặng người khác mới tiếc, còn tặng nhà thông gia thì tôi chẳng tiếc gì cả. Tặng hết tôi cũng bằng lòng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây