Ai nấy đều tin rằng xưởng sẽ ngày càng lớn mạnh, nếu có thể bọn họ sẵn sàng gắn bó cả đời với nơi này.
Lục Trầm vừa hoàn thành ca trực cuối cùng, anh sắp phải rời xa doanh trại mà mình yêu quý để chuyển về làm việc tại Quân khu Hải Thị.
Chiến sĩ cảnh vệ Tiểu Vương rơm rớm nước mắt, giọng nói nghẹn ngào: “Doanh trưởng, thật không nỡ để anh đi.”
Lục Trầm cũng thấy lòng quặn đau. Anh không nỡ rời xa, có điều cũng hiểu rằng nỗi đau chia ly là điều sớm muộn cũng phải đối mặt. Chỉ là ngày ấy đến sớm hơn anh tưởng.
Anh vỗ vai Tiểu Vương, giọng nói dịu dàng: “Không có cuộc vui nào không tàn. Dù rời đi, trái tim tôi vẫn luôn ở đây. Các cậu mãi mãi là đồng đội, là anh em của tôi. Tôi sẽ luôn nhớ các cậu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây