Vương Tuệ Lan gật đầu, biết rằng mẹ chồng nói vì lo lắng cho mình và đứa bé trong bụng.
Thế là ba người cùng ngồi trong phòng khách chờ đợi.
Mới nửa tiếng mà thời gian như dài vô tận, mỗi phút trôi qua giống hệt một thế kỷ.
Mãi đến lúc này tiếng Thanh Thanh từ sân vang lên, khóc òa: “Bố ơi, ông ơi!”
Nghe thấy giọng cô nhóc, Tần Chiêu Chiêu biết Thanh Thanh đã về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây