“Bố mà ở đây, con lại lo cho hai cô gái trong xe.”
“Yên tâm đi. Cửa xe đã khóa rồi, không có chuyện gì xảy ra đâu. Thôi đừng nói nữa.” Lục Quốc An nói.
Trong xe tuy lạnh nhưng không bị gió lùa vào, vẫn ấm hơn ở bên ngoài. Có Tần Chiêu Chiêu ở bên Vương Tuệ Lan, Lục Quốc An yên tâm hơn nhiều.
Bên ngoài trời lạnh thấu xương, mỗi phút giây trôi qua như bị hành hạ. Tay chân đều tê cóng tới mất cảm giác, cả người như rơi vào hố băng, lạnh đến mức run rẩy không ngừng.
Không biết đã bao lâu trôi qua, cuối cùng họ nghe thấy tiếng bước chân hướng về phía mình. Hai người lập tức trở nên tỉnh táo, cảm giác như một luồng hơi ấm truyền khắp cơ thể phá tan sự tê cứng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây