Tâm trạng cũng vì vậy mà nhẹ nhõm hơn một chút: “Được, em nghe chị.”
Đến cổng lớn, nhân viên bảo vệ cảm ơn Tần Chiêu Chiêu. Vương Tuệ Lan cũng cảm ơn anh ta đã giúp đỡ.
Cả hai nói đôi câu rồi ra lề đường đợi xe buýt.
Càng lo lắng, xe buýt càng chậm.
“Sốt ruột quá, xe buýt đi đâu rồi? Sao mãi không thấy tới vậy?” Vương Tuệ Lan nhìn chằm chằm về phía xe buýt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây