Ngay lập tức, giọng Lục Trầm vang lên đầy ấm ức: “Tần Chiêu Chiêu, em làm anh đau lòng đấy. Mau nói em cũng nhớ anh đi.”
Tần Chiêu Chiêu bật cười, không nhịn được.
“Sao anh nói to thế? Không sợ người khác cười à?”
Lục Trầm cũng cười: “Anh đang nói với vợ anh, họ có ghen tị cũng không kịp. Nói nhanh lên, không thì anh không yên tâm đâu.”
Tần Chiêu Chiêu thở dài bất lực, nhìn quanh phòng khách. Bà Dư Hoa và người giúp việc đang ở trong phòng ăn, xung quanh chỉ có mình cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây