Biết không thể giữ lại, hai người không nài thêm.
Nhìn chiếc xe của Trọng Dương rời đi, Dư Hoa cảm thán: “Có người thầy như vậy, con không cần lo lắng gì về tương lai nữa. Tối nay nhớ gọi cho Lục Trầm, báo tin vui này cho thằng bé để nó cùng vui.”
Thành phố Đông Lăng nơi Lục Trầm đóng quân đã bị bao phủ bởi tuyết trắng.
Tuyết bắt đầu rơi từ tháng 10, đến cuối tháng 11 thì nhiệt độ giảm xuống dưới âm 20 độ C. Gió bắc thổi rít từng cơn khiến cả thế giới như đóng băng.
Cái lạnh khiến tay chân của anh gần như không còn cảm giác. Dù đã đội chiếc mũ lông dày kèm với áo khoác bông quân đội nặng trịch, mang ủng lót lông cừu cũng như quàng khăn kín cả khuôn mặt, chỉ để lộ đôi mắt sâu thẳm nhưng cái rét của thiên nhiên vẫn không buông tha.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây