“Mẹ, từ đây đến khu quân đội xa lắm, đạp xe ít nhất cũng nửa tiếng. Đến nơi cũng hơn tám giờ rồi. Hay chúng ta về thôi, mai hãy đến tìm họ.”
Bà cụ Tần không đồng ý. Ngày mai con trai cả và vợ sẽ đi làm, vào xưởng không dễ, hơn nữa gia đình họ không có mặt, Tần Chiêu Chiêu cũng sẽ không đoái hoài đến họ. Vì vậy tối nay dù muốn hay không vẫn phải đến.
“Nếu con muốn vợ con sớm được ra ngoài, tối nay phải đi.”
Thấy vậy Tần Thành không dám chần chừ, đành chở mẹ bằng xe đạp tới khu nhà quân đội. Đường vắng không một bóng người, may có đèn đường nên cũng đỡ sợ. Không biết mất bao lâu, Tần Thành mới thở hổn hển đạp xe đến cổng khu quân đội.
Dưới ánh đèn vàng mờ, hai bên cổng có hai lính gác đứng nghiêm trang tạo nên một không khí trang nghiêm đầy áp lực. Tần Thành và mẹ liếc nhìn nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây