Bà cô của Vinh Xuân Mai vội kéo tay cô lại: “Tần Chiêu Chiêu, xin lỗi em. Chị dâu của chị quá đau lòng, em đừng chấp chị ấy.”
“Bà ấy đau lòng cũng không nên trút giận lên tôi, tôi đâu phải chỗ để trút giận. Do bà ấy không dạy dỗ tốt con gái mình, có trách thì tự trách chính mình. Bà mau buông tay ra, tôi phải đi rồi.”
Bà cô của Vinh Xuân Mai nói: “Em đừng đi, chị muốn nhờ em giúp một lần nữa.”
Nghe vậy, Tần Chiêu Chiêu tò mò, không biết đến nước này còn muốn nhờ vả mình việc gì. Ban đầu định từ chối, sự tò mò khiến cô ở lại: “Bà muốn tôi giúp gì?”
“Xuân Mai đã bị bắt rồi, chắc em cũng biết. Tụi chị vừa từ đồn công an về, ít nhất con bé sẽ phải ngồi tù ba năm. Chỉ cần có thể xin được sự tha thứ từ nhà nạn nhân, con bé có thể được giảm án hoặc không phải vào tù. Con là người ở đây, mọi người đều tin tưởng con, nếu cháu đứng ra xin giúp…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây