“Có ở nhà bao nhiêu đâu, qua Tết chị sẽ cùng Đại Tráng chuyển về khu mỏ của anh ấy làm việc, một năm chẳng về được hai lần. Bố chồng chị giờ sống một mình, chị không yên tâm lắm. Sau Tết chị sẽ bảo ông ấy cùng sang bên đó ở, còn nhà thì sẽ cho thuê coi như thu được chút tiền mỗi năm. Bố chồng chị cũng đồng ý rồi. Chút nữa chị sẽ viết thư báo cho Đại Tráng biết.”
“Làm thế cũng tốt nhất. Chỉ là sau này sẽ khó gặp nhau thường xuyên.” Vương Tuệ Lan nói.
Từ Như Ý thở dài: “Chị cũng không nỡ xa gia đình mình. Nhưng biết làm sao được, Đại Tráng làm việc xa, vợ chồng không thể sống xa cách mãi. Thời gian lâu dần tình cảm sẽ nhạt đi, hôn nhân cũng dễ đổ vỡ. Mọi người cứ yên tâm, dù đi xa chị vẫn sẽ viết thư thường xuyên. Tết chị cũng sẽ về thăm mọi người.”
“Con đừng lo nghĩ nhiều, đã có gia đình riêng thì phải đặt lên hàng đầu. Bố mẹ không cần con bận tâm nhiều, cứ sống yên ổn bên Đại Tráng là bố mẹ mừng rồi.” Bà Từ mỉm cười khuyên.
“Vâng, con sẽ sống tốt. Đợi kiếm được đủ tiền, nếu bên này có việc phù hợp thì bọn con sẽ quay về.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây