Mẹ kế của Từ Như Ý vì chột dạ nên giọng nói cũng nhỏ lại: “Ông đưa hết tiền cho nó, lại bắt con trai tôi và con dâu tôi nuôi ông ăn uống. Tại vì sao cơ chứ?”
“Tôi đã nuôi sống bà và con trai bà 15 năm. Tôi chỉ mới không đưa tiền ba tháng mà các người đã sốt ruột, thấy không lấy được nhà của tôi thì lại nhắm đến tiền của tôi. Hôm nay nhân dịp đứng trước mặt mọi người ở đây nói rõ, từ nay về sau tất cả của cải của tôi đều dành cho con ruột của mình, các người sẽ không được một xu nào.”
“Bố, sao bố có thể làm vậy? Tuy chúng con không có quan hệ máu mủ với bố, chúng ta đã cùng sống chung biết bao năm, gọi bố nhiều năm liền rồi. Chẳng lẽ bố không có chút tình cảm nào à?” Chị dâu của Từ Như Ý vừa nói vừa rơm rớm nước mắt.
Mẹ kế của Từ Như Ý cũng tỏ vẻ uất ức: “Tôi sống với ông bao nhiêu năm, giặt giũ nấu nướng, vừa làm việc nhà lại vừa chăm sóc con ông. Giờ con đã lớn nên không còn cần đến chúng tôi nữa, ông lại sinh ra ý nghĩ xấu xa như vậy. Ông thật vô tình.”
“Không phải tôi vô tình, mà là tôi quá có tình. Tôi nghĩ rằng chỉ cần đối xử tốt, coi con của bà như con ruột của mình thì bà sẽ tốt với con tôi. Nhưng bà đã làm được gì? Tôi mua đồ ngon, bà lại giấu cho con bà ăn. Áo bông tôi làm cho hai đứa trẻ, bà còn để ruột bông khác nhau. Con tôi học chưa hết cấp hai, bà đã bảo học chẳng ích lợi gì bèn ép nó nghỉ học. Nhờ tôi kiên quyết mà nó mới được tiếp tục học. Trớ trêu làm sao con bà học lại ba năm cấp hai vẫn không đỗ cấp ba, bà còn muốn bỏ tiền mua bằng. Từng việc từng việc, tôi đều nhớ rõ. Chỉ là tôi vẫn giữ hy vọng vì đã sống với nhau lâu, nói không có tình cảm thì cũng không đúng. Tuổi tôi cũng đã lớn nên không muốn phiền lòng, con trai tôi cũng khuyên tôi sống tốt nốt nửa đời còn lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây