Cô ta quả thật giống như những gì đã tự nhận xét, không phải người xấu mà hiểu rõ đạo đức. Cô ta chỉ tham luyến một chút ấm áp, vừa nhận ra sai lầm của mình đã lập tức xin lỗi chân thành.
Lục Dao nghĩ rằng mình có thể tha thứ cho Tống Chân. Chỉ cần cô ta muốn ở lại, Lục Dao cũng có thể giúp cô ta tìm một công việc để ổn định cuộc sống tại Hải Thị.
Cô ấy không hề lo lắng về việc Tống Chân sẽ cướp Hứa An Hoa. Ngay cả khi Hứa An Hoa mất trí nhớ, cậu ta cũng không chọn Tống Chân. Sau này hồi phục trí nhớ, chắc chắn cậu ta càng không liên quan gì đến cô ta.
Hứa An Hoa là người nặng tình nghĩa, Tống Chân có ơn với cậu ta. Để cô ta rời đi như vậy, Hứa An Hoa cũng sẽ cảm thấy khó chịu.
Nghĩ đến điều này, ngay khi Tống Chân đặt chân đến gần cửa, Lục Dao gọi lại: “Tống Chân, ở lại Hải Thị đi. Cô không có người thân, có thể xem chúng tôi như gia đình của cô. Tôi sẽ giúp cô tìm một công việc ở đây.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây