Tống Chân cũng mỉm cười mà không trả lời lời chào, tiến thẳng đến bên giường Hứa An Hoa, giọng nói dịu dàng như đang nói với trẻ con: “An Hoa, nhìn mắt anh thâm quầng thế này, có phải tối qua ngủ không ngon không?”
“Cũng ổn.”
“Tối qua em không ngủ được, lo anh không quen chỗ mới.”
“Không cần lo cho anh, tối qua có Lục Dao bên cạnh nên anh ngủ rất ngon.”
Tống Chân khựng lại, từ khi Hứa An Hoa bị thương, cậu ta không cho ai không quen biết lại gần mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây