Thời điểm cứu An Hoa, toàn thân cậu ấy bị đánh đến mức máu thịt lẫn vào nhau, quần áo dính chặt vào da thịt. Lúc đó khuôn mặt cậu ấy sưng phồng đến độ không còn nhận ra nữa. Đưa đến bệnh viện phải mất hơn sáu tiếng phẫu thuật mới cứu được tính mạng cậu ấy.
Sau khi Hứa An Hoa hoàn tất ca phẫu thuật, cần có người chăm sóc. Tống Chân tự nguyện đảm nhận nhiệm vụ này. Vì khi ấy vụ án vẫn còn một vài dư đảng chưa hoàn toàn bị tiêu diệt, cần phải dọn dẹp hậu quả. Tống Chân là người đáng tin cậy nhất, do đó tôi mới đã đồng ý.
Cô ấy chăm sóc Hứa An Hoa rất chu đáo. Tuy Hứa An Hoa đã tỉnh nhưng cậu ấy quên hết mọi thứ, thậm chí không nhận ra tôi khi tôi đến thăm. Có lẽ do áp lực của công việc nằm vùng, cậu ấy sinh ra phản ứng căng thẳng, rất cảnh giác với bất cứ ai muốn tiếp cận. Chỉ có Tống Chân là cậu ấy tin tưởng. Thế nên Tống Chân đã ở lại để chăm sóc cậu ấy.
Đợi sức khỏe An Hoa hồi phục khá hơn, có thể đi tàu lửa đường dài, chúng tôi đã để đồng nghiệp bên đó đưa cậu ấy về. Không ngờ Tống Chân cũng theo về đây. Tình hình cơ bản là như vậy.”
Câu trả lời của đội trưởng Chu không làm họ hài lòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây