“Em đến thăm là chị vui lắm rồi, quà cáp này chị không thể nhận đâu.”
“Chị Chiêu Chiêu, chị và anh Lục là ân nhân cứu mạng của em, suốt đời này em không trả hết ân tình này được. Chỗ kia là chút lòng thành của em thôi, nếu chị không nhận thì em sẽ rất buồn.”
Nói rồi, cô ấy đặt hai chiếc vòng bạc lên bàn.
“Em đang cần tiền, mang trả lại đi. Sau này đợi có tiền thì mua cũng chưa muộn.”
Trên gương mặt Vương Tuệ Lan hiện lên nụ cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây