“Nó vốn không xấu, chỉ tiếc là có bố mẹ như vậy. Chính họ đã huỷ hoại nó.”
Người giúp việc gật gù: “Nó là người hiếu thảo mù quáng, bố mẹ lại xem nó như cây rút tiền. Đến tôi cũng biết rõ, hễ họ tới thì không có việc gì khác ngoài chìa tay xin tiền. Nhìn nó tiết kiệm ăn mặc chỉ để gom tiền đưa cho họ, đến tôi còn không chịu nổi.”
“Tôi đã từng nhắc nhở nó rồi, nhưng lần nào nó cũng nói đó là bố mẹ mình. Đừng nói đến tiền bạc, dù là tính mạng cũng sẽ dâng cho họ.”
Dư Hoa thở dài: “Bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng nó cũng nghĩ thoáng hơn. Tránh xa được họ, cuộc sống dễ chịu hơn nhiều.”
“Vâng, tôi cũng không ngờ Tâm Liên lại dám bước được bước này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây