Lục Phi biết cô ta hiểu lầm nên giải thích: “Hai đứa trẻ khó khăn lắm mới quen được việc không có em bên cạnh. Giờ em lại muốn chúng ở cùng hai ngày, khi chia tay thì sao? Em đã nghĩ đến việc đó chưa? Bọn trẻ sẽ đau lòng như thế nào?”
“Vậy anh đã nghĩ đến cảm xúc của em chưa? Chúng là con gái của em, do em mang nặng đẻ đau sinh ra. Chúng ta đã ly hôn, chẳng lẽ anh muốn em và các con mãi mãi không gặp lại? Anh muốn hai đứa nó xa cách với em để anh thấy vui đúng không?”
“Không phải không cho em gặp. Em có thể gặp, nhưng để hai đứa ở cùng em vài ngày lúc này thì không được. Ý anh là chờ thêm một thời gian nữa, khi bọn trẻ quen với việc em không ở bên cũng như chấp nhận chuyện chúng ta ly hôn, anh sẽ chủ động sắp xếp cho em gặp chúng.”
Giang Tâm Liên nghĩ rằng Lục Phi không muốn cô ta gặp con: “Anh đừng nói mấy chuyện đó, em không muốn nghe. Chúng không cần về ở với em, nhưng em nhất định phải gặp chúng.”
Lục Phi biết tính của người đối diện, hiện tại mà không đồng ý thì cô ta sẽ đến khu nhà quân nhân làm loạn. Mặc dù trong lòng rất giận, anh ta cũng không còn cách nào khác. Chuyện ly hôn vốn đã không hay ho gì, lỡ Giang Tâm Liên đến khu nhà làm loạn, mọi chuyện đồn ra ngoài thì cả nhà họ Lục sẽ mất mặt. Quan trọng hơn, tổn thương của bọn trẻ sẽ càng lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây