“Còn con, Chiêu Chiêu, con có thấy không?”
Tần Chiêu Chiêu cũng lắc đầu: “Con cũng không thấy ai hết.”
“Có thể do Á Á nhìn nhầm chăng?” Lục Quốc An hỏi.
“Con nghĩ là không. Chúng con cũng đã hỏi như vậy, Á Á rất chắc chắn mình nhìn thấy mẹ và bà ngoại. Chắc con bé không nhìn nhầm đâu.”
Lục Dao tức giận giậm chân xuống sàn: “Có người mẹ nào lại như vậy chứ? Á Á với Thanh Thanh là con gái của chị ấy, sao chị ấy có thể nhẫn tâm đến vậy? Chẳng lẽ trái tim làm bằng đá sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây