Nhưng Á Á vẫn đứng đó, nước mắt lăn dài trên má. Hai người lớn đều không hiểu có chuyện gì xảy ra. Tần Chiêu Chiêu ngồi xuống cạnh cô bé: “Á Á, sao con lại khóc? Con thấy không khỏe ở đâu à?”
Lục Dao cũng lo lắng không kém: “Đúng rồi, nếu không khỏe thì nói cho bọn cô biết để đưa con đến bệnh viện.”
Bình thường Á Á là một bé gái rất hoạt bát vui vẻ, ít khi khóc như vậy. Cô bé ngập ngừng nói: “Mẹ nói nếu trong bụng thím là em trai, thì ông bà với các cô chú sẽ chỉ thích em trai. Con với em gái là con gái, mọi người sẽ không thích chúng con nữa.”
Tần Chiêu Chiêu không ngờ Giang Tâm Liên lại truyền cho trẻ con những suy nghĩ tiêu cực như vậy. Lục Dao tức giận đến mức không kìm được mà buột miệng: “Thật là quá đáng, sao chị ấy lại nói những chuyện đó với trẻ con cơ chứ!”
Tần Chiêu Chiêu ôm Á Á vào lòng, nhẹ nhàng an ủi: “Chúng ta là một gia đình, con và Thanh Thanh là bảo bối của mọi người. Dù có em trai thì tình yêu của người lớn dành cho hai con cũng sẽ không thay đổi. Các con đều là những đứa trẻ quý giá của nhà họ Lục.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây