Nói xong ông lập tức đuổi theo. Mẹ cô nháy mắt tỏ ý khen ngợi con gái rồi cũng đuổi theo chồng, miệng gọi: “Bà cô ơi!”
Tần Chiêu Chiêu nhìn theo, mỉm cười tiễn họ ra cửa.
Lục Trầm đặt tay lên vai cô: “Quả nhiên em không hề sợ ai giận. Bà cô về nhà nhất định sẽ không nói tốt về em đâu.”
“Em chẳng để tâm đâu, miễn không nói trước mặt em, còn lại muốn nói sao thì cứ nói. Tự bà ấy mang ý đồ không chính đáng, em chẳng làm gì sai cả, đi đâu em cũng có lý.”
“Đúng vậy, vợ anh nói rất có lý. Nếu bà cô kia thật sự muốn tốt, sao không mang đứa cháu mới đầy tháng chẳng biết gì qua đây. Đằng này dắt cậu bé lớn rồi tới, chẳng trách ai cũng thấy lộ rõ ý đồ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây